"Chúng ta như tiểu hài tử ấy, cứ đùng đẩy trách nhiệm cho bản thân" Khánh Ân cất tiếng cười khẽ duyên dáng, quay đầu cùng Khuynh Thần bốn mắt nhìn nhau, sâu trong đôi mắt cô đơn ấy nàng thấy bóng hình của mình phản chiếu, cảm giác như thời thời khắc khắc người nọ luôn tại dõi theo nàng. Bị nàng nhìn chằm chằm Khuynh Thần có điểm mất tự nhiên, ho khang hai tiếng nhằm che đi bối rối trong lòng sau đó giả vờ bình tĩnh nói "Nếu là hài tử thì phải đùng đẩy trách nhiệm cho nhau chứ"
Có điều dù Khuynh Thần cố gắng giấu giếm nhưng Khánh Ân đã kịp thu hết vào trong mắt từng cử chỉ khẩn trương của đối phương, khóe miệng nàng nhếch lên đầy tiếu ý, vươn tay đi chọc chọc má Khuynh Thần, trêu ghẹo "Ý ngươi đỏ mặt kìa, không ngờ cũng có thời điểm Khuynh Thống Lĩnh biểu hiện dễ thương thế này nha"
"Ta nào có" đương trường là một Thống Lĩnh uy phong nghiêm nghị sao có thể để nàng dễ dàng khinh thường, còn đâu là mặt mũi nữa nếu để bọn kia biết thể nào cũng ôm bụng chê cười mình tới chết cho coi, Khuynh Thần hếch cao thân mình, hắng giọng cãi bừa "Tại trời hơi lạnh nên mặt ta mới đỏ vậy". Khánh Ân không có ý định dừng lại, nàng tiếp tục chơi trò đùa dai "Trời lạnh? Nhưng ta thấy khí hậu bây giờ rất mát mà"
Mát cái khỉ khô. Khuynh Thần bán híp mắt nhìn đầu vai nàng vì lạnh mà run rẩy không thôi, chợt đại não nảy ra một ý tưởng xấu xa, Khuynh Thần hạ thấp lưng ôm lấy eo nàng thủ thỉ bên tai "Chúng ta phải tận dụng thời gian, nàng nhớ ngồi vững đó". Trong lòng Khánh Ân xuất hiện dự cảm bất thường, nàng kích động hỏi "Ngươi định làm gì....."
Câu còn chưa kịp dứt Khuynh Thần đã kéo dây cương thúc ngựa phóng nhanh như bay trên con đường ven rừng, tốc độ nhanh đến mức Khánh Ân có thể nghe thấy tiếng gió vùn vụt thổi sát bên tai cùng từng đợt lãnh phong thay phiên ập vào mặt, nàng hoảng sợ hô thất thanh "Á... Khuynh Thần chạy chậm lại, lạnh chết ta"
Khuynh Thần ha hả cười lớn, giống như đạt được ý đồ đối nàng khiêu khích "Sao vậy? ban nãy còn bảo mát mà". Thực sự chịu không nổi nữa Khánh Ân đành cầu xin tha thứ "Không... không mát, ta chỉ đùa thôi, Khuynh Thần dừng lại đi... người ta sắp đông đá rồi đây này". Vốn dĩ Khuynh Thần cũng chỉ muốn chọc nàng xíu nên khi nghe nàng thảm thiết cầu xin liền lập tức ghìm dây cương, thân thể Khánh Ân tuy không yếu nhưng rất dễ bệnh nếu để nàng nhiễm gió lạnh sẽ lại bị sốt như lần trước thì khổ
"Bây giờ ta mới biết nàng thuộc dạng hay thích châm chọc người khác" Khuynh Thần một bên bất đắc dĩ nói một bên ôm nàng sát vào lòng ngực mình hơn để nàng được sưởi ấm.
"Bây giờ ta cũng mới biết ngươi là kẻ rất rất rất âm hiểm" Khánh Ân cũng không chịu thua bĩu môi hừ lạnh. Dường như cái không khí căn thẳng ban nãy đã bị chuyện trêu đùa lẫn nhau này đánh phăng đi đâu mất

YOU ARE READING
[BHTT](1)Tình Khúc Gửi Nàng
Teen FictionTác giả: ๖ۣۜGiáo†๖ۣۜChủ Thể loại: Bách hợp tiểu thuyết, mất quyền lực lịch sử, nữ phẫn nam trang, cổ đại, oan gia, kiếm hiệp, cung đình, Trinh Thám-Kinh Dị, Huyền Huyễn, Phiêu Lưu, HE Mức độ:17+ Tiến độ: Đang tiến hành Nhân vật: Hắc Ảnh x Thục Đức...