Khác với những ngày thường, hôm ấy bầu trời rất nhanh sập tối, chưa đến 6 giờ mà trời tối om như mực, chỉ hy vọng nhanh có điện để bọn tôi thuận tiện cho buổi nấu nướng ngoài trời.
Đoạn 4 bọn tôi cùng ba má thằng Hoàng ngồi hết bên ngoài tâm sự với nhau trong lúc chờ đèn đóm. Trong một lần vô duyên, tôi có hỏi má thằng Hoàng về chuyện bé gái nhà này bị chết đuối xưa kia. Sau khi nghe bác kể lại thì tôi mới toát mồ hôi nhận ra rằng hồn ma đi theo phá tôi hai bữa nay thật ra không có bất cứ dấu hiệu gì là em gái thằng Hoàng....
Với vẻ mặt đau buồn, má thằng Hoàng kể lại:
Cái Ngọc nhà bác mới chỉ khoảng 15 tuổi thì không may bị chết đuối. Nó mất cách đây khoảng 4 năm, mất chung cùng với 2 đứa bạn cùng lớp. Bác còn nhớ rất rõ ngày cái Ngọc mất, hôm ấy là ngày nghỉ, sáng sớm nó xin phép bác là đi hội họp hay họp nhóm gì đó cùng mấy đứa trong lớp. Trưa nó còn gọi điện cho bác nói là: "Có thể hôm nay con về trễ nha mẹ". Đến chiều tối thì gia đình bác nhận hung tin là cái Ngọc mất. Bác trai đang đi công tác ở thành phố cũng cấp tốc quay về, thằng Hoàng và con chị nó cũng vậy. Kể từ sau ngày định mệnh đó, không hiểu sao bác trai trở nên cộc tính, sống lầm lũi và ít tiếp xúc với ai, thậm chí còn hay ngồi chửi rủa một mình. Khi cái Ngọc còn sống rất được bác trai thương yêu trìu mến. Giờ 4 năm đã trôi qua nhưng bác trai tính tình cũng vậy, càng ngày càng cộc tính, dữ dằn, cứ ngồi thơ thẩn trong nhà một mình từ ngày này qua ngày khác. Gia đình bác cũng nhiều lần đưa ổng đi bệnh viện nhưng cũng không giải quyết được gì, rồi cũng mời thầy về giải, rốt cuộc vẫn không ăn thua.
Nghe má thằng Hoàng kể lại, tôi mới tò mò hỏi thêm:
"Thế bé Ngọc trước khi mất mặc bồ độ như thế nào vậy bác"
"Nó diện đồng phục học sinh áo trắng quần xanh bình thường thôi cháu, mà cháu hỏi điều này làm gì"
"Dạ, cháu cần biết một vài thông tin. Thú thực với bác là từ lúc đến nhà này, cháu thấy có điều gì đó không ổn. Bác cho cháu hỏi thêm cái là bé Ngọc trước khi mất để tóc dài hay ngắn"
"À, cái Ngọc nó để tóc ngắn ngang vai thôi cháu, nó bảo để tóc đó trông trẻ hơn"
"Vậy bác có biết trong số hai người bạn mất cùng với Ngọc, có ai mặc áo đỏ hôm bị mất không bác"
"Cái này bác không rõ lắm""Cháu kể cái này bác và mấy bạn đừng cười, theo giác quan và kinh nghiệm về tâm linh của cháu thì cháu tin rằng xung quanh đây đang có ma. Mới chỉ đến đây có hai ngày mà cháu gặp đủ thứ chuyện. Khuya qua lúc 3 giờ sáng cháu đi vệ sinh thì nghe có tiếng đập cửa rất mạnh, rồi cháu liên tục thấy bóng người mặc áo đỏ ở rặng dừa đằng kia và ở chỗ quán cà phê, rồi mấy con mèo ở đây con nào cũng như bị ma nhập, rồi mùi thối bốc ra chỗ phòng bé Ngọc, rồi thằng Hùng sáng nay đi bơi suýt bị ai đó dìm chết, rồi thằng Giang thấy bóng ma ngồi trên bia mộ ven đường. Nói ra những điều này sợ mọi người không tin nhưng cháu nói thật"
"Nó nói đúng đó bác" - Bọn thằng Giang, thằng Hùng nói thêm vàoMá con thằng Hoàng sau khi nghe tôi nói xong thì mặt mày bỗng tái nhạt đi, tỏ vẻ sợ sệt, nửa muốn tin nửa muốn không. Bất thình lĩnh, ba thằng Hoàng đang ngồi bệt ở bậc thềm cách chỗ chúng tôi 5 mét tự nhiên cười sảng lên một tiếng rất to, rồi tuôn ra những lời chửi rủa ầm trời:

YOU ARE READING
[TỔNG HỢP] TRUYỆN MA CÓ THẬT - Thế Giới Tâm Linh Xung Quanh Chúng Ta
SpiritualĐây là một cuốn sách viết về những câu chuyện tâm linh có thật đời thường mà mình đã được nghe kể hoặc đọc trên các diễn đàn. Mình xin tổng hợp lại để mọi người có thể tiện theo dõi. Vì là truyện tổng hợp nên giọng văn mỗi chyện sẽ không giống nha...