toukouu

zanka chẳng hiểu sao nó lại đi ghen với cô bạn thân của người yêu cũ. rõ ràng là enjin chỉ quan tâm cô ấy một chút, mắng thân thương một câu khi cô ấy dần mưa về nhà.
          	
          	mà khổ nỗi,
          	
          	cô gái đó cũng là một người nó rất thân thiết.
          	
          	dù sao thì cũng là người yêu cũ, bây giờ dù cho nó có dũng cảm lên tiếng thì cũng chẳng thay đổi được gì.
          	 #enzan

toukouu

dầm mưa đcm chính tả
Reply

htl_264

@toukouu DA. ck oi ra fic di em sap ban r 
Reply

toukouu

@htl_264 ỦA BỒ CŨNG ĐU HẨ
Reply

toukouu

zanka chẳng hiểu sao nó lại đi ghen với cô bạn thân của người yêu cũ. rõ ràng là enjin chỉ quan tâm cô ấy một chút, mắng thân thương một câu khi cô ấy dần mưa về nhà.
          
          mà khổ nỗi,
          
          cô gái đó cũng là một người nó rất thân thiết.
          
          dù sao thì cũng là người yêu cũ, bây giờ dù cho nó có dũng cảm lên tiếng thì cũng chẳng thay đổi được gì.
           #enzan

toukouu

dầm mưa đcm chính tả
Reply

htl_264

@toukouu DA. ck oi ra fic di em sap ban r 
Reply

toukouu

@htl_264 ỦA BỒ CŨNG ĐU HẨ
Reply

toukouu

Thời gian tới mình sẽ không update nhiều (vì không viết được gì), về sau này số fiction về Quang Anh vẫn sẽ có nhưng ít hơn và thay vào đó là một số fiction về animê nhé.
          
          Mình biết, những nội dung sắp tới có lẽ sẽ không còn phù hợp với một số cá nhân. Nhưng mình luôn trân trọng dù cho mọi người chọn ở lại hay rời đi. 
          
          Luv yall.
          
          (Đang mất nhiệt với couple nhưng vẫn cưng quang anh số một)

toukouu

hoá ra sau lớp băng cá nhân ấy không phải là những vết máu đã khô, mà là một tấm ảnh được in bé xíu được cố định cẩn thận bằng keo dán.
          
          "thích tao à?"
          "không. vô tình thôi."
          
          p/s : từ chất liệu bạn trai - makoto kyogoku

toukouu

cái siết tay dưới chạng vạng làm sóng xô bờ cát vỡ vụn. những miểng chai thuỷ tinh đã từng lành lặn vẫn còn đó, im lìm dưới cát phủ hoàng hôn vàng ruộm như vết tích minh chứng cho cuộc viễn chinh của những gã hải tặc đã từng tồn tại. 
          
          lần này, họ chọn cách bảo bọc đôi chân bằng những đôi giày với chiếc đế thật cứng cáp để chúng thôi rướm máu với những vết cứa chưa kịp lành lặn đã thêm chằng chịt. sự mỏng manh của sợi dây liên kết đã gần như đứt đoạn chỉ chờ ánh chạng vạng cuối cùng tắt hẳn, nhường chỗ cho bóng tối u hoài của một hồi gió lặng. cõi lòng đó vẫn còn lăn tăn gợn sóng vỗ, tuy đã khẽ khàng đến mức đủ để cảm nhận được đôi phần tiếc nuôi, nhưng chưa đủ để khiến họ trở nên quá sức đau lòng.