họ viết truyện: nghĩ ra idea > bắt đầu viết > hoàn thành
tôi viết truyện: nghĩ ra idea > ÂHHAHAH TUYỆT PHẨM > bắt đầu viết > tưởng tượng được reader khen > bắt đầu bí văn > chán > tuyệt vọng > thôi otp mình flop chắc chẳng ai để ý đâu cứ đăng đi > ê hình như cũng đéo tệ lắm > không đâu tệ vãi lồn bye > bắt đầu cân nhắc xoá mẹ truyện > thôi bất lực rồi tới đâu thì tới > eo cringe ỉa chắc xoá mẹ > thôi kệ đi > hoàn thành > thề sẽ đéo bao giờ đọc lại truyện của mình nữa > vã quá vẫn vào rồi tự nhủ hình như cũng không tệ lắm
tương lai nếu có ai đọc được cổ tích gối đầu giường xin hãy nghĩ tất thảy những câu từ trong đó là tam quan lệch lạc của một con người chậm phát triển so với tuổi của nó và tuy rằng nó biết thế nhưng nó vẫn chưa tìm được cách để sửa
mẹ kiểu ý là để ava mấy ông nghiêm túc lạnh lùng xong lúc đi cảm ơn reader hay j đó toàn "ui chùi ui cảm ơn cậu vì đã thích nhóooo" trông mắc cười thực sự =))))))))
haiz vừa đọc ở đâu cái cmt "koro-sensei có nhiều điểm yếu, nhưng điểm yếu lớn nhất và đồng thời cũng là thứ quý giá nhất của thầy chính là học sinh lớp 3-E" xong h ngồi rưng rưng.