cerejeira39

Ở nhà riết rồi bệnh lười nó ngấm vào máu. Chán chết mất thôi 

kyukyu256

@ cerejeira39 còn 2 tuần nữa Dụ Ngôn và Tuyết Nhi tốt nghiệp rồi. mình rất ngưỡng mộ cậu vì cậu chọn fic để edit rất hay. mong rằng tới lúc tốt nghiệp cậu có thể dành thời gian edit cho DTTS thêm một bộ nữa, fic của hai đứa nhỏ khan hiếm quá :(
Reply

cerejeira39

Ở nhà riết rồi bệnh lười nó ngấm vào máu. Chán chết mất thôi 

kyukyu256

@ cerejeira39 còn 2 tuần nữa Dụ Ngôn và Tuyết Nhi tốt nghiệp rồi. mình rất ngưỡng mộ cậu vì cậu chọn fic để edit rất hay. mong rằng tới lúc tốt nghiệp cậu có thể dành thời gian edit cho DTTS thêm một bộ nữa, fic của hai đứa nhỏ khan hiếm quá :(
Reply

cerejeira39

Mấy ngày này bận rộn quá. Ngày cuối tuần mình lại dành để chia tay nhóm nhạc mà mình yêu thích. Có lẽ tuần sau mình sẽ ổn định lại tâm trạng rồi tiếp tục :(

cerejeira39

Mấy tác giả mà mình thích, người thì nhảy thuyền, người thì đã trèo tường, nhưng câu chuyện không có đoạn kết... Bởi vậy mình thà đọc oneshot hoặc shortfic hoặc đã hoàn rồi. Hay cỡ nào xong lỡ đọc lỡ chờ rồi thấy drop ngang mà buồn ghê.

cerejeira39

Bắt đầu cảm thấy hối hận. Mình thật sự rất dễ tính cơ mà có một vài chuyện lại đặc biệt chú ý. Biết vậy ngay từ đầu chỉ giữ cho mỗi bản thân biết là được rồi, ngây thơ thật. Có khi nếu là mình, mình cũng sẽ thế thôi, cũng chẳng cần ai phải biết đến, thậm chí sẽ thấy ngại nếu người ta đề cao quá. Nhưng mà cái cảm giác mà việc mình làm bị xem nhẹ, hoặc cái kiểu 'ôi tôi chả cần đến cô chi đâu, không cần cô thì tôi cũng biết thừa', nó cứ lấn cấn trong lòng mãi. Nếu không phải vì hứa phải làm, mình cũng chẳng mệt như thế. Sếp có khi còn sẽ hài lòng vì mình nhận thêm mấy cái job cuối năm ấy chứ. Suy cho cùng thì cũng là khó chịu vì mình bỏ thời gian ra không phải vì bản thân, xong người ta lại coi như nó là đương nhiên vậy. Lần sau, tôi chỉ giữ cho mình tôi là tốt nhất. À làm gì mà còn lần sau. Vẫn ước mình có thể gắt lên. Không cần thì cút đi, đừng có tỏ vẻ với tôi. Chắc sẽ thành chuyện động trời luôn quá. Mình tức nhất chắc là lúc sếp bảo Ai chọc giận được nó đi tao tăng lương. Vô tình khiến cho những người còn lại nghĩ mình dễ bắt nạt. Thế thôi tăng lương cho em trước nè, em lúc nào cũng tự làm bản thân tức giận. Phiền quá, tự dưng lại phải trút lên đây, vì đây là nơi ít liên hệ với cuộc sống mình nhất. Gw gw gw tự mình xem được, tự mình hiểu được thì đi hết đi, đừng phá hỏng tâm trạng của tôi, cứ vờ như không phải nhờ tôi mà các người biết đến nó vậy đi nhé. Không cảm ơn cũng được, miễn đừng tỏ ra thông thái dùm cái. Hôm nay trốn làm. Xõa.

cerejeira39

Chỗ này sắp thành chỗ than ngắn thở dài nói xấu sếp rồi :v
Reply

cerejeira39

Trốn làm vừa đúng lúc ốm đi khám có giấy phép luôn ạ. Sếp mình có vấn đề gì ấy? =)))))
Reply

cerejeira39

Mình rất dễ bị tụt mood.
          Giờ đọc Khi trời hạ tuyết không còn cảm xúc gì cả, không muốn làm nữa dù cũng gần xong 1 phần rồi. Vì lẽ đó mà mình cũng rất hiếm chọn mấy bộ dài dù có ưng ý cỡ nào, vì sợ đứt gánh giữa đường. Bộ kia không biết sẽ cố được đến khi nào. Đã đọc 3 lần, giờ edit phải đọc thêm mấy lần cũng hơi ớn ớn. Mấy chương gần đây lười với bận quá không đọc lại, chắc lỗi từa lưa luôn rồi.

cerejeira39

Mình thì đề cao cảm xúc bản thân hơn, không thích thì cứ dẹp hết. Cũng hay bị người khác càm ràm vì cái tính vô trách nhiệm này. Nhưng biết sao được, không còn cảm hứng thì ép bản thân làm chi cho khổ. Ngoại trừ việc sếp giao, lần nào cũng không muốn nhưng vẫn phải làm =)))))
Reply