
_waziki
mình viết cho mình. mình viết cho mình. mình viết cho mình. rào ở đây để đỡ cảm thấy tội lỗi khi break/drop cái gì mình không còn hứng thú nữa.
@_waziki
8
Works
2
Reading Lists
70
Followers
mình viết cho mình. mình viết cho mình. mình viết cho mình. rào ở đây để đỡ cảm thấy tội lỗi khi break/drop cái gì mình không còn hứng thú nữa.
mình viết cho mình. mình viết cho mình. mình viết cho mình. rào ở đây để đỡ cảm thấy tội lỗi khi break/drop cái gì mình không còn hứng thú nữa.
các tyeu oyy, lâu lâu có dịp mới dùng chức năng thông báo này he=))) chuyện là vầy đó, tui muốn gửi gắm tềnh cảm đến mng, cũng như muốn biết mng có gì gửi gắm cho tui khôngg. nên là, tui đã làm cái form này. cả nhà cứ tự nhiên nháaaa https://forms.gle/2XWwxSC3SgkMoCAb6 love ya
tyeu hỏi tui đọc/xem những cái gì hã, những gì tui coi phần lớn là phim âu mỹ lun đó haha. kiểu như cảm hứng cho [reichmann] và [chsogtl] đến từ succession, suit, mob land, the irishman nè còn [red lights, stop signs] thì nhiều gòi he, phim teen mỹ kiểu riverdale đồ đó [bkddxttdn] thì là game of thrones, LOTR, bridgerton,... còn nhiều lắm mà tui chưa nghĩ ra...
để đây để tui coi mấy đứa con:(( ◇ done: - 8cs; ai đã giết con cừu? - captau; chuyện hôn sự ở giới thượng lưu ◇ on-going: - sagari; lavender gimlet (còn ~2 chương nữa) - captau; red lights, stop signs (teenfic trẩu, sẽ viết lúc mình cần vui vẻ) - 12cs; bên kia đại dương xa tòa thành đổ nát (con mã duy nhất mình ấn định độ dài 1 chương; chắc 1 tháng update 1 lần. này dính chính trị nên khả lăng drop cao) - 4cs; văn phòng dọn rác cuối hẻm 88 (storyline không dài, đơn giản thôi nhưng mà settings tốn não để viết nên update rất chậm) - 8cs; ■■■ (đang ở bước drafting plot, mình không ưng storyline lắm vì đơn giản và trẻ con quá (?). nhìn chung thì độ dài chắc cũng trung bình thôi chứ không dài)
dont ever leave, please. a line which doesnt belong to my characters, not the storyline. but mine. back then, i didnt think about it seriously. i started writing due to my enthusiasm for words, fictions, or the urge to create worlds at my disposal, things like that. i wrote a lot, freaking cringe if i have to comment about it. i didnt publish them, never. then, i decided to do it when i was in high school, didnt have many friends. i just want to have someone to read it, say sth about it, and share it with me. i appreciated those first motivations a lot. and i still am now. without them, i cant never be here, be this version of me at the moment. things just stopped abruptly at some points, i quit writing, spend my me-time on many other things. but after all, i ended up immersing myself in words. up till now. first, i forced myself to write as a responsibility, a must, that i received others' waiting for my works, i must complete it. it's the right thought, ngl. but time passed, my viewpoint on the world changed, i lost my old feelings for those worlds i once enjoyed. i started to write for my own self more, and didnt care much about the statistics, the votes. i wrote as i wanted to. it's much easier to write, to breathe in that way. unexpectedly, i received the love (not like that, i dont even know how to call it) that i haven't ever thought of. glad to see it. glad to meet you. all of you. being here, by my side, not till the end, but even just some points (or on point) of time, i still appreciate it a lot. i bet, it's time to 'raise a glass for the story of us.'
bản thân mình thay đổi rồi (hi vọng ngòi bút của mình cũng vậy, giá mà trưởng thành và cứng cáp hơn nữa thì tốt quá). mình dần viết nhiều hơn, khai khác nhiều hơn về những điều mình từng bỏ qua trước đây. mình viết chuyện tình, mấy thứ lâm li mà mình của trước kia nghĩ rằng sẽ chẳng bao giờ đụng đến. quay trở về trước (ừ cho tới khi mường tượng ra bkddxttdn ấy), mình vẫn ngỡ tất cả mọi thứ mình publish đều gắn tag no couple mất thôi. mình rất bất ngờ khi tự vả mặt vào tháng 8 năm nay đấy. thế thôi, không có gì nhiều. chỉ là, những gì mình viết ra dần trở nên gần gũi hơn, thật hơn.
shout out to all of my beloved readers (or not, just fellows in the same fandom), and maybe more, my 'friends', my motivations, my escape from the world out there. you will never know the way my eyes sparked, my heart thumped (lol sounds brainrot but it's true) when i see the notifications from you. i'll carefully keep those precious memories in the back of my mind.
i wrote it hastily during the lunch break, just read it one more time a few mins ago and it felt like a damn complete disorder yapping post. i wanted to say more, but suddenly, i cant think of anything at that moment. briefly, just wanna say i admire you all, truly admire. and yes, i know no one would read this but if (just a tiny chance) someone comes across here, i hope you can feel my gratitude.
[per sempre insieme] yap tiếp vì trong cmt nói chưa đã=))) cái này được xây dựng giống như 1 cặp song sinh ha=)) từ thoại đầu chap, tên chap, vibe, đến cả cái chếc cũng v=)) chương đầu là ; tức là còn tiếp (cái gì còn tiếp thì không biết kkkk truyện còn tiếp, 2 đứa còn sống hoặc là cái killing spree=))) chương sau thì là . hếc thiệc ròy thực ra, tui cũng định viết afterlife hoặc what if ấy chứ nma thích cái duo này quá nên không nỡ phá bằng chương t3=))) tiếp là, không biết phải diễn tả sao về cái fic này @@ viết thì cũng không nghiêm túc hẳn như chsogtl, nma cũng không freestyle kiểu rlss. mỗi lần đọc lại tui đều thấy nó bí bách kiểu gì cũng hơi rush và kiên cưỡng thật=)) real time trong truyện tầm 3 tháng sống chung nma vì lười nên cứ rush rush, ôi vch vừa nhận ra nó cũng 0 có quả tình tiết nào kiểu climax nữa @@ kiểu uh oke, đồng ý nhỏ này ít va chạm xã hội, bị bỏ rơi nên giờ có người quan tâm thì thích liền, nma có đến mức vậy không ý @@ ơ nma thật ra lúc nào ngồi đọc bức thư tui cũng hơi cay mắt=)) cảm thấy như con nhỏ đã yêu 30 năm chứ không phải 3 tháng. thực ra thì, taurus cũng giống capricorn. nó cũng không còn gì làm động lực sống nữa đâu, cơ bản là nó biết nó sống vì cái gì đâu. nó muốn sống vì nó sợ chết thôi à. sau này, có cap thì nhân sinh quan nó mới hoàn thiện chứ trước khi như đứa trẻ mischievous thật luôn. bảo sao đòi 44 lúc ảnh chết lol
mới đọc 1 tác phẩm khác, nhận ra mình không thể nào viết ra được cái vibe như thế, ý là, không phải nhái lời văn nma kiểu, mình không thể viết cái gì nó thơ thẩn rồi trầm buồn ấy? chắc là vậy, trầm buồn thì có thể, nhưng mà thơ thẩn thì không, kiểu như, rất thơ, rất mộng mơ dù u sầu. ừm... thực ra, lavender gimlet trong tưởng tượng của mình cũng u hoài, nhưng mà sẽ không thơ thẩn. nó mang mác thôi, cảm giác nặng nề hơn là thơ thẩn. ôi bao giờ mới viết cho xong chương tiếp của bkddxttdn để ngồi viết về rượu tiếp đây. mình mong được gặp cậu sag quá.
[bkddxttdn] để nói về cái này thì, kiểu như là 1 cái project dài hơi duy nhất lập ra sau [hdc]. lúc nào draft cũng nghĩ là "thôi tính sau đi, không biết có viết đến đoạn đấy không nữa". sau 1 năm bỏ dở có mỗi cái giới thiệu và c1 thì năm nay mình viết nhiều kinh khủng (cũng không biết động lực, chắc arc 1 thì là vì muốn viết về capricorn và virgo qá... nên cứ phải lết tiếp để viết về hai cậu) ờm thì... mình chưa drop hẳn đâu, not yet lol. chỉ là đầu óc căng thẳng muốn đổi gió 1 tí trước khi cook 1 nồi drama chính trị tranh đấu phe phái tiếp, hì ^^
nhận ra là mình bắt đầu viết cho cái tôi nhiều hơn, cái gì vui thì mình ưu tiên. trước đấy trẩu trẩu lúc nào cũng nghĩ phải viết cái gì dảk dêp (lol), nma xong rồi nhận ra mấy cái đấy chỉ vui lúc bắt đầu=)) cuộc sống của mình cũng không trải qua mấy chuyện như thế nên nó trông trẻ con rồi hời hợt kinh khủng
- drafting: 『captau; chuyện hôn sự ở giới thượng lưu』 - length: oneshot -- undecided no. of words - trope: marriage of convenience updating here
Chúc mọi người một năm Nhâm Dần rực rỡ nha✨ Đối với mình, 2021 là một năm vô cùng tệ. Sức khỏe thể chất lẫn tinh thần mình đều tệ đi khá nhiều và hầu như không có mấy kỉ niệm nào thực sự đáng nhớ, ít nhất là đến hết mùa thu. Sau đó mọi chuyện đến với mình khá tình cờ. Mình quyết định làm gì đó lớn hơn, và đăng tải tác phẩm mình viết một cách ngẫu hứng. Mình bắt đầu có những lượt đọc, lượt view đầu tiên, và mình nhận ra mình cũng không vô dụng như mình nghĩ haha. Mình không biết phải làm thế nào để có thể bày tỏ tình cảm với mọi người ngoài nói lời cảm ơn. Mình biết bản thân mình còn nhiều thiếu xót, cảm ơn vì đã chấp nhận một đứa trẻ như thế. Cảm ơn mọi người rất nhiều!
@ FallenAngel0420 Cảm ơn cậu nhiều, chúc cậu có một năm mới bình an và đạt được những mục tiêu mới nhaa
Từ Bắc Giang gửi tới miền xa xăm nào đó có một người viết truyện vô cùng dễ thương lời chúc mừng năm mới an khang thịnh vượng.
Both you and this user will be prevented from:
Note:
You will still be able to view each other's stories.
Select Reason:
Duration: 2 days
Reason: