Chap 42

4.1K 147 71
                                    

Kéo chiếc ghế gỗ mỹ lệ được chạm khắc cực kỳ tinh vi ra , thẳng lưng tựa người ngồi xuống , có chút nhói mắt nhìn một bàn đặt đầy thức ăn đủ loại , mùi vị sắc màu đều vô cùng phong phú . Lãnh Dương Hàn cúi đầu xoa thái dương , phát ra thanh âm vừa đủ , dường như lại là không có chủ định khiến cho tất cả người giúp việc trong phòng đều phải ngẩng mặt dừng lại việc làm trên tay .
" Tiểu thư đã tỉnh dậy chưa ? "

Thím Thoa buông tay đặt tô cháo tổ yến nghi ngút khói xuống mặt bàn bóng loáng , ý vị liếc nhìn hắn một cái rồi chậm chạp đến gần hơn .
" Thưa ông chủ ! Tiểu thư hình như đã thức dậy , lúc nãy đến giờ dùng cơm tôi có gọi người lên mời cô ấy . Nhưng tiểu thư bảo là không muốn ăn . "
Bà ôn tồn trả lời , khóe mắt lộ rõ ra vài vết chân chim của năm tháng . Đã là người tiên phong , vậy nên khiến cho mấy người hầu còn lại trong phòng ăn thở nhẹ một hơi . Người ở ngoài quả thật không biết , đối diện với chủ nhân của căn biệt thự này dù chỉ là nói chuyện cũng giống như đứng giữa vách núi cheo leo .

" Không muốn ăn ? Là đang tỏ thái độ với ta sao ? "
Hắn đặt tay lên mặt bàn , cực kỳ không vui chau mày . Chỉ là một hành động nhỏ , giống như đem không khí xung quanh đóng băng .

" Lên trên lầu mang nhị tiểu thư xuống đây . Nhớ ! Nếu như nó còn không chịu xuống ăn thì khi ẳm Tịch Hãn ngang phòng , liền khiến cho con bé khóc to lên . "

" Ông chủ việc này ! "

" Bà không nghe rõ sao ? "
Nhãn quang lóe lên , hắn đem lời người trước mặt sắp nói ép xuống cổ họng . Tầm mắt có chút nheo lại di dời , người giúp việc lớn tuổi kia liền quay đầu nhanh chóng hướng đến cầu thang .

Tiếng ngón tay gõ vào mặt bàn đều đặn vang lên , chỉ như một thói quen thường nhật khi không kiên nhẫn lại khiến cho bầu không khí của những người xung quanh trở nên cực kỳ căng thẳng .

" Lãnh tổng ! Ngài đừng nên tức giận . "
Người phụ nữ nhu mì hướng mắt về phía hắn , bộ dáng giống như là hướng đến mặt trời , thành thục đặt dao nĩa xuống . Vẻ mặt thể hiện ra sự quan tâm chân thật vô điều kiện .

" Em còn gọi tôi là Lãnh tổng sao ? Trước kia xa cách như thế . Chẳng phải hiện tại ta đã nên gần gũi hơn rồi à ? "
Hắn nhếch môi tạo thành một đường cong đầy ngụ ý , nhìn người phụ nữ trước mặt ánh mắt cùng hai má bỗng vì lời nói của hắn mà trở nên đỏ bừng . Thoáng chốc thâm ý trong tâm càng sâu thêm một tầng .

" Ngài mang tôi đến bữa tiệc rượu đó . Thật sự đã khiến tôi say đến không biết gì . Cũng không còn sức lực ... "
Cao Gia Hân luống cuống cầm vật dụng ăn uống lên , không dám nhìn thẳng hắn . Tựa như đang trốn tránh một việc làm gì đấy , cùng với bộ mặt xinh đẹp xấu hổ . Lại khiến cho người khác nhìn vào càng thêm ngờ vực suy đoán .

Tiếng bước chân nhẹ nhàng từ cửa phòng truyền đến , cô xuất hiện trong tầm mắt . Trên tay yêu thương ẳm đứa bé , nhưng một chút thiện ý khi ngồi xuống bàn ăn cũng không có lấy một phần .

" Sao vậy ? Tiếng khóc vẫn chưa nghe mà đã mời được người rồi sao ? "
Một nữ hầu mang chén đũa đặt lên trước mặt cô , giúp Lạc Âm ẳm lấy đứa trẻ . Toàn bộ hành động đều cúi đầu , ngay cả nhiều hơn một ánh mắt cũng không dám lớn mật .

Điên Cuồng Cưỡng Đoạt : Độc Chiếm [ Incest , H+ ]Tahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon