Chap 30: Đừng chạy nữa.
Buổi sáng ngày cuối tuần luôn là thời cơ tốt nhất để con người ta cho phép mình được lười biếng. Lúc Yoona vừa tỉnh giấc đã nhận ra không có ai ở bên cạnh như mỗi ngày. Trong lòng cậu lúc này đã được thay thế bằng chiếc gối ôm trắng to sụ nhưng vô tri vô giác, tạo cho Yoona cảm giác lạnh lẽo đến chán nản. Thẳng tay ném thứ đồ ấy qua một bên, cậu uể oải nhấc cơ thể ngồi dậy, xuềnh xoàng mặc đại chiếc áo phông xám vứt dưới sàn nhà vào rồi bước vào nhà vệ sinh. Lúc bước ngang qua tủ quần áo, Yoona phát hiện có một tờ giấy ghi chú được người kia gián cẩn thận, trong có đó ghi: "Em có một cuộc hẹn đi mua sắm với bạn, em có dắt theo Yoon Soo nữa. Hôm nay là cuối tuần nên em không nỡ đánh thức Yoong dậy sớm. Bữa sáng em để trên bàn, Yoong nhớ hâm nóng lại. Phải rồi, bánh em cũng đã nướng xong rồi, Yoong giúp em trông tiệm một chút nhé! Sica."
_Trông tiệm! Trông tiệm! Trông tiệm! Mẹ con em rốt cuộc đến cả ngày cuối tuần cũng keo kiệt đến mức chẳng chịu để dành cho Yoong hay sao?
Yoona miệng lầm bầm, tay thì đấm đấm nhẹ vào cánh cửa tủ, hàng chân mày mỏng thanh tú nhíu lại lộ rõ sự chán nản lẫn khó chịu. Đến nước này, cậu thật sự chỉ muốn trèo lại lên giường ngủ thêm một giấc dài cho đến khi Jessica trở về và âu yếm đánh thức cậu dậy. Nhưng suy cho cùng cậu cũng chẳng còn tâm trạng để ngủ tiếp nữa rồi, nói không chừng nó chỉ làm cho cậu thêm mệt mỏi trong người vì ngủ quá nhiều thôi. Nghĩ vậy, Yoona đành nhanh chóng vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân để kịp thời lấp đầy cái bao tử rỗng tuếch đang đánh trống của mình.
Đúng như những gì Jessica đã viết trong giấy ghi chú, cô đã chuẩn bị Yoona một bữa sáng theo đúng tiêu chuẩn dinh dưỡng mà cậu đã đặt ra cho cả gia đình bao gồm salad, cá hồi áp chảo và một cốc trà lúa mạch còn ấm. Ôi trời, nhìn một bàn ăn đầy màu sắc trước mặt mà Yoona thật sự muốn rơi nước mắt. Chẳng bao giờ Jessica để cậu phải ôm bụng đói mặc cho cô có bận rộn đến mức nào đi chăng nữa. Bằng chứng là dù không có bên cạnh Yoona khi này nhưng cô vẫn lưu lại cho cậu hình ảnh cùng mùi vị ngọt ngào.
"Tuy nhiên Sica à, em không biết rằng sẽ không có gì có thể thay thế được sự hiện diện của mẹ con em đâu. Mau về đi mà!" - Vừa ảo não ngẫm nghĩ, Yoona vừa đau đớn thưởng thức chỗ thức ăn ấy. Tuy trông có vẻ khá khoa trương nhưng cậu lại chẳng còn cách nào khác. Chẳng mấy chốc, phần ăn "ngập tràn hình bóng Sica" đã được cậu mau chóng xử lí.
Sau đó Yoona bắt đầu bày biện bàn ghế và xếp bánh vào tủ theo lời Jessica dặn. Vì hôm nay là cuối tuần nên tiệm có vẻ đông hơn mọi ngày, đặc biệt là có rất nhiều trẻ con. Các bạn nhỏ ngồi bên cạnh bố mẹ ngoan ngoãn thưởng thức bánh cùng nước, lâu lâu lại cười vang lên thích thú khiến Yoona cảm thấy cũng thật vui vẻ. Thế mà vài giây sau cậu lại tủi thân hơn bao giờ hết, phải chi Yoon Soo có ở đây nhỉ, thằng bé nhất định sẽ không để bố nó cô đơn và buồn chán đến thế này. Yoonie à, con vì sao đột nhiên lại muốn cùng mẹ đi mua sắm vậy? Hay là do mẹ con ép buộc con đây? Nếu đúng là vậy thì Jessica Jung em đúng là quá tàn nhẫn với Yoong rồi, chắc chắn là muốn người yêu em cô độc tới chết đây.
_Nhà số 22 có bưu phẩm ạ!
Tiếng của người chuyển phát nhanh từ bên ngoài cửa gọi với vào kéo Yoona ra khỏi những suy nghĩ bâng quơ khi cậu đang chống tay lên bàn tính tiền trưng ra bộ mặt thiếu sức sống của mình. Lập tức Yoona tháo chiếc tạp dề của Jessica ra rồi treo lên móc rồi chạy vội ra ngoài không để anh ấy phải chờ lâu. Nhìn người chuyển phát nhanh với món bưu kiện kha khá trên tay, cậu lại có chút bất ngờ. Nhà này ngoài Jessica ra thì có ai đặt hàng online nhỉ? Tất nhiên là không phải cậu rồi, vì cậu làm gì có thời gian rãnh rỗi mà lướt web mua sắm, càng không phải Yoon Soo vì thằng bé còn chưa có cơ hội tiếp xúc với đồ dùng điện tử nữa mà. Nhưng đây cũng là lần đầu tiên cậu thấy Jessica đặt hàng trên mạng đấy, bình thường khi muốn mua cái gì tự cô sẽ đến thẳng cửa hàng để mua, hoặc là nhờ người khác mua giúp thôi.

YOU ARE READING
[Longfic] Gái một con - YoonSic | PG
FanfictionAuthor: Carlos Han Pairing: YoonSic Rating: PG Disclaimer: They're not mine Summary: Người ta gọi chị là "Gái già", "Gái một con". Còn tôi gọi chị là "Mẹ trẻ" và "Mẹ của đứa nhỏ". Sao cũng được, cái quá khứ đó đáng giá là bao? Mặc cho chị từng kết h...